Cafe cuối tuần số 17 - Những cuộc đời mắc kẹt trong forex

Cafe cuối tuần số 17 - Những cuộc đời mắc kẹt trong forex

Cafe cuối tuần số 17 - Những cuộc đời mắc kẹt trong forex

DuongHuy

Administrator
Thành viên BQT
28,160
153,345
Thế là cuối cùng Trinh cũng về. Về thật. Trinh nhắn "Anh lại quán cũ nhé". Ừ thì lại. Đằng nào cũng phải ra quán cafe trung tâm đó mới có chỗ cho em đậu cho Range Rover mới cáu. Quán quen, góc cũ, bàn tay ấm. Đàn ông chỉ cần vậy mà thôi.

Em đến trước, kêu sẵn cho mình ly cafe đá pha phin rồi khẽ khàng ngồi đợi. Mình chạy con xe máy ghẻ ra. Chả vấn đề gì cả. Có những thứ tình yêu không giải thích được.

Mình ngồi xuống, em choàng tay vào ôm lấy tay mình, gục đầu vào vai, nũng nịu như 1 cô bé con. Em thỏ thẻ "Nhớ em không?". Ừ thì nhớ chứ. Cô bé vẫn thích hỏi những câu ngô nghê như vậy.

Em nói "Hôm trước lúc em ký hợp đồng PR với ông Kiều, anh đang kể dở cho em chuyện sàn vàng gì đó. Hay quá anh. Kể em nghe tiếp đi". Thực sự mình chưa bao giờ từ chối em điều gì cả. Trái tim còn dâng hiến, huống gì câu chuyện nhỏ.

Nhấp 1 ngụm cafe, đắng thật, mình bắt đầu mở lời "Hôm nay anh sẽ kể về số phận của các bạn nhân viên sàn vàng em nhé". Em gật đầu, càng ôm chặt hơn cánh tay mình. Tiếng nhạc giao hưởng thánh thót, tiếng thở nhè nhẹ của em, tiếng kèn xe vọng nhẹ qua khe hòa vào nhau.

Mình bắt đầu "Thời xưa cũ ấy, sàn vàng thường là một điểm dừng chân của lũ sinh viên mới ra trường, chưa tìm được việc làm tử tế. Chúng nó được tuyển vào, huấn luyện vài kỹ năng phân tích và phương pháp sales, rồi được gắn lên mác chuyên viên phân tích và ra đi kiếm khách thôi. Nhìn chung 90% là thất bại trong cái nghề này em ạ"

Trinh hỏi "Vậy khách hàng họ kiếm đâu ra hả anh?"

"Phần đa là từ tiền túi hoặc người thân của họ. Giá vàng tăng vèo vèo làm lắm người nghĩ đến việc làm giàu nhanh. Thế là nhảy vào thôi. Chẳng ai quan tâm đến cái thống kê 95% thất bại vì ai cũng nghĩ mình nằm trong số 5% còn lại. Mà khách hàng thì anh không nói, hết tiền thì nghỉ, nhưng mà nhiều bạn nhân viên bị mắc kẹt lại". Mình trả lời, nhấp 1 ngụm cafe.

Em lại tò mò "Mắc kẹt là sao hả anh?"

"Mắc kẹt là họ không thể thoát được cái sung sướng khi làm 1 chuyên viên tư vấn đầu tư vàng và ngoại hối. Ngồi máy lạnh, được cấp 1 máy tính để bàn riêng, đi làm mặc toàn đồ công sở, đeo cà vạt, làm tòa nhà văn phòng lớn, xem tin tức thế giới, bàn chuyện chính sách toàn cầu. Rồi cả giao dịch chục ngàn trăm ngàn đô, thế nên họ kẹt. Kẹt trong cái sự sung sướng đó, kẹt trong giấc mơ trở thành trader chuyên nghiệp hoặc tư vấn chuyên nghiệp, giấc mơ màu hồng đó em"

Trinh buông tay mình, cầm ly sinh tố lên và uống 1 ngụm nhỏ. Nàng vẫn muốn nghe tiếp câu chuyện

Mình tiếp tục "Em biết không. Cứ như thế, nhân viên trôi từ công ty này qua công ty khác với mức lương bèo bọt. Ban đầu còn có vốn của bản thân, vốn của gia đình, của người thân, sau rồi hết sạch. Có đứa còn vay nợ hoặc đứng ra nhận ủy thác ăn chia. Mà cái thị trường nó mới khốn nạn làm sao. Nó cứ đưa đẩy con người ta, làm người ta tưởng mình tài lắm. Lâu lâu nó cho ăn 1 ít rồi sau nó móc túi lấy lại hết"

Trinh cười rúc rích "cứ như anh nói chuyện anh với em vậy. Em có nhiêu anh móc sạch trơn rồi còn gì". Mình nhéo yêu vào mũi nàng. Mặt nàng ửng hồng lên.

"Thế rồi có sàn nó bắt đầu bày trò. Nó biến nhân viên thành người hùn vốn với nó qua cái trò cùng ôm chung. Khách đưa vào, nhân viên có thể tùy ý mà ôm 1 tỷ lệ phần trăm nào đó, cùng lời cùng lỗ. Thằng nhân viên nào ranh ma thì dẫn bạn bè, anh em giàu có vào rồi cùng sàn giết thịt, chia chác. Miệng chửi sàn độc ác, tàn nhẫn nhưng nó cũng là người ăn luôn trên đó. Mà rồi tiền kiếm được càng dễ bao nhiêu thì lại đốt càng nhanh bấy nhiêu. Đa số lại mở tài khoản để trade và nướng lại hết. Số còn lại thì sắm iphone, mua xe xịn, đi gái gú hết sạch. Chỉ có anh là mua quà cho em thôi đấy".

Trinh cười khúc khích. Tiếng cười nghe lao xao như gió thổi qua kẽ lá.

Mình kết thúc "Một số cuộc đời mắc kẹt ấy bây giờ đã phải bỏ trốn, ẩn cư vì số nợ lớn với bạn bè, người thân, khách hàng. Số khác vẫn quẩn quanh kiếm việc làm trong các sàn vàng khác, hoặc làm IB cho sàn ngoại. Chỉ có số ít là vươn lên thành công, trở thành đại diện 1 số sàn quốc tế tại nước mình, với lương hàng ngàn đô. Thành công rất ít, còn đa số gãy đổ. Em thấy anh rồi đó, loanh quanh mãi vẫn chỉ là thằng chém gió và demo".

Trinh cười "Anh làm gì chẳng quan trọng. Chỉ cần anh nhớ đến em, ngồi xuống bên em khi em cần, kể cho em nghe những câu chuyện đời ngoài kia và nghe em kể chuyện, vậy là em vui rồi. Một khi em còn làm ra tiền thì anh cứ theo đuổi đam mê trading thoải mái đi anh nhé".

Rồi cả 2 cùng im lặng. Tiếng piano trỗi lên. Bóng đèn chùm trên đầu nhấp nháy. Bàn tay nắm thật chặt. Nhịp sống như ngưng lại.

Cứ sống với đam mê và với Trinh vậy là đủ rồi

Truyện hay không anh em? Làm thể loại này cho nó đỡ buồn chán. Sáng tạo tý nhé

Chúc anh em cuối tuần vui vẻ với Trinh của mỗi người !!!
 

Giới thiệu sách Trading hay
Mô Hình Biểu Đồ - Phương Pháp Hiệu Quả Để Tìm Kiếm Lợi Nhuận

Được xem là cẩm nang về mô hình biểu đồ của các nhà đầu tư, giao dich tài chính toàn cầu và là kiến thức bắt buộc phải nắm về Phân Tích Kỹ Thuật
Em góp ý, chuyện riêng với em Trinh chỉ nên là phần mở đầu thôi ạ. Còn lại là chuyện cuộc đời mắc kẹt mới là trọng tâm. Phần này cá nhân em cảm nhận. Đã ko hay bằng phần trước rồi.
Bác miêu tả cảm xúc, rồi nắm tay với em Trinh nhiều quá làm em cứ tưởng tượng đến em ấy. Quên đi cả mạch chính trong câu truyện.
 
Em góp ý, chuyện riêng với em Trinh chỉ nên là phần mở đầu thôi ạ. Còn lại là chuyện cuộc đời mắc kẹt mới là trọng tâm. Phần này cá nhân em cảm nhận. Đã ko hay bằng phần trước rồi.
Bác miêu tả cảm xúc, rồi nắm tay với em Trinh nhiều quá làm em cứ tưởng tượng đến em ấy. Quên đi cả mạch chính trong câu truyện.
Chơi mãi thế cũ chán quá nên phải đẻ ra thế mới hôm nay cho cả người viết lẫn người đọc nó hào hứng tý. Lần sau tôi sẽ rút kinh nghiệm, cho em Trinh nằm im 1 chỗ nghe chuyện thôi. Chắc phải nhét cái gì vào miệng cho em nó khỏi hỏi han gì luôn
 
Thế là cuối cùng Trinh cũng về. Về thật. Trinh nhắn "Anh lại quán cũ nhé". Ừ thì lại. Đằng nào cũng phải ra quán cafe trung tâm đó mới có chỗ cho em đậu cho Range Rover mới cáu. Quán quen, góc cũ, bàn tay ấm. Đàn ông chỉ cần vậy mà thôi.

Em đến trước, kêu sẵn cho mình ly cafe đá pha phin rồi khẽ khàng ngồi đợi. Mình chạy con xe máy ghẻ ra. Chả vấn đề gì cả. Có những thứ tình yêu không giải thích được.

Mình ngồi xuống, em choàng tay vào ôm lấy tay mình, gục đầu vào vai, nũng nịu như 1 cô bé con. Em thỏ thẻ "Nhớ em không?". Ừ thì nhớ chứ. Cô bé vẫn thích hỏi những câu ngô nghê như vậy.

Em nói "Hôm trước lúc em ký hợp đồng PR với ông Kiều, anh đang kể dở cho em chuyện sàn vàng gì đó. Hay quá anh. Kể em nghe tiếp đi". Thực sự mình chưa bao giờ từ chối em điều gì cả. Trái tim còn dâng hiến, huống gì câu chuyện nhỏ.

Nhấp 1 ngụm cafe, đắng thật, mình bắt đầu mở lời "Hôm nay anh sẽ kể về số phận của các bạn nhân viên sàn vàng em nhé". Em gật đầu, càng ôm chặt hơn cánh tay mình. Tiếng nhạc giao hưởng thánh thót, tiếng thở nhè nhẹ của em, tiếng kèn xe vọng nhẹ qua khe hòa vào nhau.

Mình bắt đầu "Thời xưa cũ ấy, sàn vàng thường là một điểm dừng chân của lũ sinh viên mới ra trường, chưa tìm được việc làm tử tế. Chúng nó được tuyển vào, huấn luyện vài kỹ năng phân tích và phương pháp sales, rồi được gắn lên mác chuyên viên phân tích và ra đi kiếm khách thôi. Nhìn chung 90% là thất bại trong cái nghề này em ạ"

Trinh hỏi "Vậy khách hàng họ kiếm đâu ra hả anh?"

"Phần đa là từ tiền túi hoặc người thân của họ. Giá vàng tăng vèo vèo làm lắm người nghĩ đến việc làm giàu nhanh. Thế là nhảy vào thôi. Chẳng ai quan tâm đến cái thống kê 95% thất bại vì ai cũng nghĩ mình nằm trong số 5% còn lại. Mà khách hàng thì anh không nói, hết tiền thì nghỉ, nhưng mà nhiều bạn nhân viên bị mắc kẹt lại". Mình trả lời, nhấp 1 ngụm cafe.

Em lại tò mò "Mắc kẹt là sao hả anh?"

"Mắc kẹt là họ không thể thoát được cái sung sướng khi làm 1 chuyên viên tư vấn đầu tư vàng và ngoại hối. Ngồi máy lạnh, được cấp 1 máy tính để bàn riêng, đi làm mặc toàn đồ công sở, đeo cà vạt, làm tòa nhà văn phòng lớn, xem tin tức thế giới, bàn chuyện chính sách toàn cầu. Rồi cả giao dịch chục ngàn trăm ngàn đô, thế nên họ kẹt. Kẹt trong cái sự sung sướng đó, kẹt trong giấc mơ trở thành trader chuyên nghiệp hoặc tư vấn chuyên nghiệp, giấc mơ màu hồng đó em"

Trinh buông tay mình, cầm ly sinh tố lên và uống 1 ngụm nhỏ. Nàng vẫn muốn nghe tiếp câu chuyện

Mình tiếp tục "Em biết không. Cứ như thế, nhân viên trôi từ công ty này qua công ty khác với mức lương bèo bọt. Ban đầu còn có vốn của bản thân, vốn của gia đình, của người thân, sau rồi hết sạch. Có đứa còn vay nợ hoặc đứng ra nhận ủy thác ăn chia. Mà cái thị trường nó mới khốn nạn làm sao. Nó cứ đưa đẩy con người ta, làm người ta tưởng mình tài lắm. Lâu lâu nó cho ăn 1 ít rồi sau nó móc túi lấy lại hết"

Trinh cười rúc rích "cứ như anh nói chuyện anh với em vậy. Em có nhiêu anh móc sạch trơn rồi còn gì". Mình nhéo yêu vào mũi nàng. Mặt nàng ửng hồng lên.

"Thế rồi có sàn nó bắt đầu bày trò. Nó biến nhân viên thành người hùn vốn với nó qua cái trò cùng ôm chung. Khách đưa vào, nhân viên có thể tùy ý mà ôm 1 tỷ lệ phần trăm nào đó, cùng lời cùng lỗ. Thằng nhân viên nào ranh ma thì dẫn bạn bè, anh em giàu có vào rồi cùng sàn giết thịt, chia chác. Miệng chửi sàn độc ác, tàn nhẫn nhưng nó cũng là người ăn luôn trên đó. Mà rồi tiền kiếm được càng dễ bao nhiêu thì lại đốt càng nhanh bấy nhiêu. Đa số lại mở tài khoản để trade và nướng lại hết. Số còn lại thì sắm iphone, mua xe xịn, đi gái gú hết sạch. Chỉ có anh là mua quà cho em thôi đấy".

Trinh cười khúc khích. Tiếng cười nghe lao xao như gió thổi qua kẽ lá.

Mình kết thúc "Một số cuộc đời mắc kẹt ấy bây giờ đã phải bỏ trốn, ẩn cư vì số nợ lớn với bạn bè, người thân, khách hàng. Số khác vẫn quẩn quanh kiếm việc làm trong các sàn vàng khác, hoặc làm IB cho sàn ngoại. Chỉ có số ít là vươn lên thành công, trở thành đại diện 1 số sàn quốc tế tại nước mình, với lương hàng ngàn đô. Thành công rất ít, còn đa số gãy đổ. Em thấy anh rồi đó, loanh quanh mãi vẫn chỉ là thằng chém gió và demo".

Trinh cười "Anh làm gì chẳng quan trọng. Chỉ cần anh nhớ đến em, ngồi xuống bên em khi em cần, kể cho em nghe những câu chuyện đời ngoài kia và nghe em kể chuyện, vậy là em vui rồi. Một khi em còn làm ra tiền thì anh cứ theo đuổi đam mê trading thoải mái đi anh nhé".

Rồi cả 2 cùng im lặng. Tiếng piano trỗi lên. Bóng đèn chùm trên đầu nhấp nháy. Bàn tay nắm thật chặt. Nhịp sống như ngưng lại.

Cứ sống với đam mê và với Trinh vậy là đủ rồi

Truyện hay không anh em? Làm thể loại này cho nó đỡ buồn chán. Sáng tạo tý nhé

Chúc anh em cuối tuần vui vẻ với Trinh của mỗi người !!!
Bác @Duonghuy chọn sai nghề rồi, lẽ ra bác nên làm nhà văn, nhà thơ, hoặc nhà báo...viết lách thế kia mà làm chuyên viên tư vấn tài chính thì mai một tài năng quá...
hèn chi đất nước Việt Nam bây giờ: " tuấn kiệt như sao buổi sớm, nhân tài như lá mùa thu"....
 
Móa, tay kéo chuột óc tưởng tượng =)))))) Bác thật có khiếu viết truyện *** đấy ạ :V :V ::V Triệu like :3
 
Bác @Duonghuy chọn sai nghề rồi, lẽ ra bác nên làm nhà văn, nhà thơ, hoặc nhà báo...viết lách thế kia mà làm chuyên viên tư vấn tài chính thì mai một tài năng quá...
hèn chi đất nước Việt Nam bây giờ: " tuấn kiệt như sao buổi sớm, nhân tài như lá mùa thu"....
Thật tình là tôi có viết báo. Hồi trước viết bình luận hàng ngày cho 1 trang báo điện tử. Nay chuyển sang báo giấy, mà mỗi năm viết có vài bài thôi do ... làm biếng, với lại nhuận bút cũng không ăn thua. Chém gió trên diễn đàn vui hơn
 
đúng là cuộc đời trader lắm gian truân thành công thì ít mà thành bại thì nhiều
 

BÌNH LUẬN MỚI NHẤT

  • Quíc Óp trong Phân tích Forex - Vàng - Hàng hóa 158 Xem / 7 Trả lời
  • Mạc An trong Phân tích Forex - Vàng - Hàng hóa 689 Xem / 47 Trả lời
  • DuongHuy trong Phân tích Forex - Vàng - Hàng hóa 210 Xem / 19 Trả lời
  • AdBlock Detected

    We get it, advertisements are annoying!

    Sure, ad-blocking software does a great job at blocking ads, but it also blocks useful features of our website. For the best site experience please disable your AdBlocker.

    Back
    Bên trên