Nhật Hoài
Active Member
- 9,576
- 59,578
Jesse Livermore kỳ trước dưới đây anh em
https://traderviet.org/threads/jess...i-dai-ky-83-kho-bau-bun-sau-va-kho-dau.33251/
>> Đọc lại toàn bộ các kỳ của sê ri Jesse Livermore tại đây
Series Jesse Livermore - Nhà giao dịch chứng khoán vĩ đại sẽ được lên sóng hàng tuần mỗi buổi tối thứ 2-5-7 lúc 20.00. Anh em yêu thích Trader huyền thoại này thì để lại 1 comment để mình tag vào tất cả các kỳ của series nhé. Khuyên anh em nên theo dõi ngay từ những kỳ đầu tiên, càng về sau mới theo dõi sẽ phải đọc lại. Xin Cảm Ơn Anh Em
***
Một quy luật bất thành văn của Beach Club là không người dân Florida nào được chấp nhận vào. Điều luật này được học hỏi từ Monte Carlo, ông nói rằng những người dân địa phương không bao giờ được chấp nhận cho vào các sòng bài tại đó.
Nhưng đây chỉ là 1 quy luật thuận tiện cho Bradley nếu được áp dụng. Anh không muốn bất kỳ người dân địa phương nào bị ảnh hưởng nặng nề về mặt tài chính, bởi vì họ có thể dính dáng tới pháp luật. Anh tự đánh giá theo khả năng của mình, và anh chỉ chấp nhận những người địa phương thoả mãn các tiêu chí của anh. Những người này, đương nhiên là những người giàu và nhiều quyền lực, có khả năng chi trả cho tất cả các thua lỗ nếu có. Beach Club tại Palm Beach của Bradley đã hoạt động suốt 45 năm nay dựa trên các quy luật đó.
Một buổi tối tháng 1 vào năm 1930, gần 7 giờ tối, Livermore bước chân vào casino với chiếc cà vạt trắng. Livermore rất thích trang phục đẹp. Chúng nằm trên thân hình mảnh dẻ của Livermore rất đẹp. Anh đã có 4 bộ trang phục sang trọng cách đây vài năm, và tới giờ chúng vẫn không thay đổi. Cân nặng của Jesse Livermore chưa bao giờ thay đổi.
Anh vào phòng cược và thấy người bạn thân Walter Chrysler, vẫn trong bộ trang phục đánh golf, ngồi tại bàn bánh xe rolet, hoàn toàn tập trung vào bánh xe và trái bóng đen nhỏ. Anh ngồi cạnh Walter. Chrysler nhìn lên và nói rằng Livermore đang vận trang phục ban đêm.
“Xin chào, Walter.”
“Chào, J.L, anh đã vận đồ. Bộ trễ lắm rồi sao?”
“7 giờ kém 10.” Livermore trả lời.
“Thời gian bay như chim khi ta thua tiền.”
“Tệ sao?”
“5 ván cược trật rồi.”
Đồng hồ di chuyển từ từ khỏi con số 7, Bradley tiến tới bàn rolet. Người quay bánh xe ngẩng lên nhìn anh. Bradley với tay lấy trái bóng đen nhỏ. Người quay bánh xe trao cho anh trái bóng.
“Walter, gần 7 giờ rồi. Anh phải thay đồ thôi.”
“Tôi phải thay vận may của mình, Ed. Tôi đã thua 5 ván liên tục rồi. Tôi muốn chơi tiếp.”
“Sau khi anh thay đồ và quay trở lại. Chúng tôi sẽ giữ chỗ cho anh. Chúng tôi mở cửa tới tận 4 giờ sáng.” Bradley nói
“Ed nghe này…”
“Walter,” Bradley nhìn thẳng vào mắt anh trong 1 giây. Anh không quen với việc bị chất vấn. Chrysler cũng vậy. Bradley với tay vào túi và lấy đồng xu bạc may mắn của anh. “Giờ chúng ta tung đồng xu để quyết định vậy.”
“Được rồi.”
“Anh chọn trước đi, Walter.”
“Ngửa.”
Bradley tung đồng xu lên không, đồng xu quay nhiều vòng và nằm gọn lại trên mu bàn tay anh.
“Anh thắng rồi, Walter.” Bradley nói, mắt không nhìn vào đồng xu. Anh gật đầu với người quay bánh xe yêu cầu trả lại số tiền mà Chrysler đã mất.
Sau khi Chrysler đi rồi, Livermore và Bradley cùng ngồi với nhau tại 1 chiếc bàn cocktail trong phòng ăn tối. Đám đông vào ăn tối chưa vào phòng này cho tới 8 giờ tối. Mọi thứ rất im lặng. Bradley đặt nước soda, còn Livermore thì vẫn như cũ. Họ ngồi trong im lặng trong 1 khoảnh khắc.
Livermore phá vỡ sự im lặng. “Anh luôn luôn xử lý theo cách của anh, Ed?”
“Không phải lúc nào cũng vậy, nhưng tôi không muốn thấy các luật lệ của tôi bị phá vỡ. Anh phải có các quy tắc, đúng không J.L?”
“Đúng, và tôi xin lỗi khi phải nói rằng tôi phá vỡ chúng đôi khi.”
“Tôi nghe rằng anh không phá vỡ chúng trong lần sụp đổ vừa rồi.”
“Không, không phải lần này. Lần này tôi chơi theo quy tắc và tôi rất ổn.”
“Một tay đánh bạc và 1 nhà đầu cơ phải chơi theo quy tắc của họ, đúng không J.L?”
“Đúng, và họ phải tốn rất nhiều thời gian để tìm ra được các quy tắc đó, phải không?”
“Cả đời, bởi vì anh sẽ không bao giờ khám phá ra được toàn bộ, cũng như anh sẽ không bao giờ hiểu được toàn bộ 1 con người.”
Bradley cười lớn. “anh nói quá đúng. Chúng ta sống với bản thân mình 24 giờ một ngày, và không có gì quan trọng với chúng ta hơn chính chúng ta, và phần lớn chúng ta cũng không hiểu về bản thân mình.”
(còn tiếp)
https://traderviet.org/threads/jess...i-dai-ky-83-kho-bau-bun-sau-va-kho-dau.33251/
>> Đọc lại toàn bộ các kỳ của sê ri Jesse Livermore tại đây
Series Jesse Livermore - Nhà giao dịch chứng khoán vĩ đại sẽ được lên sóng hàng tuần mỗi buổi tối thứ 2-5-7 lúc 20.00. Anh em yêu thích Trader huyền thoại này thì để lại 1 comment để mình tag vào tất cả các kỳ của series nhé. Khuyên anh em nên theo dõi ngay từ những kỳ đầu tiên, càng về sau mới theo dõi sẽ phải đọc lại. Xin Cảm Ơn Anh Em
***
Một quy luật bất thành văn của Beach Club là không người dân Florida nào được chấp nhận vào. Điều luật này được học hỏi từ Monte Carlo, ông nói rằng những người dân địa phương không bao giờ được chấp nhận cho vào các sòng bài tại đó.
Nhưng đây chỉ là 1 quy luật thuận tiện cho Bradley nếu được áp dụng. Anh không muốn bất kỳ người dân địa phương nào bị ảnh hưởng nặng nề về mặt tài chính, bởi vì họ có thể dính dáng tới pháp luật. Anh tự đánh giá theo khả năng của mình, và anh chỉ chấp nhận những người địa phương thoả mãn các tiêu chí của anh. Những người này, đương nhiên là những người giàu và nhiều quyền lực, có khả năng chi trả cho tất cả các thua lỗ nếu có. Beach Club tại Palm Beach của Bradley đã hoạt động suốt 45 năm nay dựa trên các quy luật đó.
Một buổi tối tháng 1 vào năm 1930, gần 7 giờ tối, Livermore bước chân vào casino với chiếc cà vạt trắng. Livermore rất thích trang phục đẹp. Chúng nằm trên thân hình mảnh dẻ của Livermore rất đẹp. Anh đã có 4 bộ trang phục sang trọng cách đây vài năm, và tới giờ chúng vẫn không thay đổi. Cân nặng của Jesse Livermore chưa bao giờ thay đổi.
Anh vào phòng cược và thấy người bạn thân Walter Chrysler, vẫn trong bộ trang phục đánh golf, ngồi tại bàn bánh xe rolet, hoàn toàn tập trung vào bánh xe và trái bóng đen nhỏ. Anh ngồi cạnh Walter. Chrysler nhìn lên và nói rằng Livermore đang vận trang phục ban đêm.
“Xin chào, Walter.”
“Chào, J.L, anh đã vận đồ. Bộ trễ lắm rồi sao?”
“7 giờ kém 10.” Livermore trả lời.
“Thời gian bay như chim khi ta thua tiền.”
“Tệ sao?”
“5 ván cược trật rồi.”
Đồng hồ di chuyển từ từ khỏi con số 7, Bradley tiến tới bàn rolet. Người quay bánh xe ngẩng lên nhìn anh. Bradley với tay lấy trái bóng đen nhỏ. Người quay bánh xe trao cho anh trái bóng.
“Walter, gần 7 giờ rồi. Anh phải thay đồ thôi.”
“Tôi phải thay vận may của mình, Ed. Tôi đã thua 5 ván liên tục rồi. Tôi muốn chơi tiếp.”
“Sau khi anh thay đồ và quay trở lại. Chúng tôi sẽ giữ chỗ cho anh. Chúng tôi mở cửa tới tận 4 giờ sáng.” Bradley nói
“Ed nghe này…”
“Walter,” Bradley nhìn thẳng vào mắt anh trong 1 giây. Anh không quen với việc bị chất vấn. Chrysler cũng vậy. Bradley với tay vào túi và lấy đồng xu bạc may mắn của anh. “Giờ chúng ta tung đồng xu để quyết định vậy.”
“Được rồi.”
“Anh chọn trước đi, Walter.”
“Ngửa.”
Bradley tung đồng xu lên không, đồng xu quay nhiều vòng và nằm gọn lại trên mu bàn tay anh.
“Anh thắng rồi, Walter.” Bradley nói, mắt không nhìn vào đồng xu. Anh gật đầu với người quay bánh xe yêu cầu trả lại số tiền mà Chrysler đã mất.
Sau khi Chrysler đi rồi, Livermore và Bradley cùng ngồi với nhau tại 1 chiếc bàn cocktail trong phòng ăn tối. Đám đông vào ăn tối chưa vào phòng này cho tới 8 giờ tối. Mọi thứ rất im lặng. Bradley đặt nước soda, còn Livermore thì vẫn như cũ. Họ ngồi trong im lặng trong 1 khoảnh khắc.
Livermore phá vỡ sự im lặng. “Anh luôn luôn xử lý theo cách của anh, Ed?”
“Không phải lúc nào cũng vậy, nhưng tôi không muốn thấy các luật lệ của tôi bị phá vỡ. Anh phải có các quy tắc, đúng không J.L?”
“Đúng, và tôi xin lỗi khi phải nói rằng tôi phá vỡ chúng đôi khi.”
“Tôi nghe rằng anh không phá vỡ chúng trong lần sụp đổ vừa rồi.”
“Không, không phải lần này. Lần này tôi chơi theo quy tắc và tôi rất ổn.”
“Một tay đánh bạc và 1 nhà đầu cơ phải chơi theo quy tắc của họ, đúng không J.L?”
“Đúng, và họ phải tốn rất nhiều thời gian để tìm ra được các quy tắc đó, phải không?”
“Cả đời, bởi vì anh sẽ không bao giờ khám phá ra được toàn bộ, cũng như anh sẽ không bao giờ hiểu được toàn bộ 1 con người.”
Bradley cười lớn. “anh nói quá đúng. Chúng ta sống với bản thân mình 24 giờ một ngày, và không có gì quan trọng với chúng ta hơn chính chúng ta, và phần lớn chúng ta cũng không hiểu về bản thân mình.”
(còn tiếp)
Nguồn World's Greatest Stock Trader
Giới thiệu sách Trading hay
Bộ sách Giao Dịch Thực Chiến của Trader Chuyên Nghiệp
Bộ sách tổng hợp những phương pháp giao dịch hiệu quả cao của những Trader chuyên nghiệp
Bài viết liên quan