Nghĩ bác ôi,công việc lương bổng thì cũng ổn mà mình ko dùng tâm trí để quản nên dỡ dỡ ương ương,thôi nghĩ quách cho xong,chú tâm vào giao dịch,dù gì vốn thì cũng tạm ổn,trade cũng ko hổ báo,tàn tàn thôi.
không biết người nước ngoài sao chứ quan điểm cá nhân em thấy người việt nam chán vờ lờ,...khích bác nhau,làm việc tập thể thì kém,khôn vặt lươn lẹo,ăn vào máu(lâu lâu thấy mình cũng như người ta...ha ha xã hội đào tạo mà).Người ta chia sẻ thì đọc thôi,có mất mát gì đâu,không thích thì lượn,chắc do tính đa nghi hoặc bị lừa,hoặc ghen ăn tức ở,...chả biết thế nào.Làm vậy chả có ai chia sẻ như vàng sài gòn xưa,các cao thủ đấu đá nhau,em cũng như họ rất gà nhưng có thể dùng vài đường là có thể làm cao thủ tịt ngòi,nghĩ lại hồi đó đúng vờ lờ...ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm(áy náy).Dựa vào kinh nghiệm bao lâu của em thì khuyên các bác nên bớt bớt,chỉ chốt mấy lời "người ta chia sẻ thì xem ý tưởng,thích thì cảm ơn.Còn đợi dâng tận miệng công thức của người ta thì chỉ có mấy thằng ngu mới ảo tưởng vậy".Người việt mình tham lắm muốn ngồi không mà vẫn có ăn,nên bị lừa nhiều.Đưa tiền của mình cho người khác trade mà không hiểu rỏ là ngu,ráng chịu.
Đôi khi người ta chia sẻ chỉ vì quá khứ người ta cũng đã sml nhiều,có được tí thành công thì làm cái gì đó xả stress cho vui(đó là manh mối cho dân gà tham khảo...gặp mấy phần tử nguy hiểm lại thôi.Mạng ảo lắm 1 thằng ngu cũng có thể triệt 1 người có nhiều kiến thức(em hồi xưa).Tiền chỉ chảy từ túi thằng ngu qua thằng hiểu biết,không ai chỉ tận tay đưa tận miệng mà không có lợi ích gì(vật chất or tinh thần) đâu các bạn.Bọn trung quốc doanh nhân nó đoàn kết vờ lờ,...mẹ nó chỉ sài hàng của nó,cho dù việt mình có rẽ hơn tốt hơn nó cũng éo sài,sài đồ của lò chúng nó.còn người việt thật vờ lờ.phải giúp nhau tiền chảy về lại chớ...